Phút Cầu Nguyện, Thứ Bảy 15/12/2018

CUỘC SỐNG ĐẦY TRÀN NIỀM VUI HY VỌNG

Thánh Phêrô Trương Văn Thi (1763-1839)

Đức Thánh cha Phanxicô đã nói: “Chúng ta cần niềm hy vọng biết bao, trong thời điểm xem ra tối tăm này, nhiều khi chúng ta cảm thấy bị lạc lối trước sự dữ và bạo lực vây quanh, trước nỗi khổ đau của biết bao anh chị em của chúng ta. Cần có niềm hy vọng!... ‘Tôi hy vọng vì Thiên Chúa ở bên tôi.’ Tất cả chúng ta đều có thể nói điều này: ‘Tôi hy vọng, tôi có niềm hy vọng, vì Thiên Chúa bước đi với tôi. Ngài đang bước và cầm tay tôi dẫn đi’.”[1]

Vâng! Chúng ta sẽ càng cảm nghiệm sâu sắc lời nói này của Đức Thánh Cha hơn khi chúng ta đọc hạnh các thánh tử đạo Việt Nam: giam cầm, tù tội, đòn roi, gông cùm, xiềng xích, chết chóc, thịt nát xương phơi, đầu rơi máu chảy… hoặc mua chuộc, tố cáo, thù hận… tất cả những thứ ấy không làm tắt đi niềm hy vọng của các thánh, của cộng đoàn các giáo dân Việt Nam thời sơ khai - bách hại. Thật đẹp và thật đáng tự hào biết bao.

Quả vậy, niềm hy vọng trong tôi thật đẹp và được lớn mạnh thêm lên rất nhiều khi tôi đọc hạnh thánh tử đạo Phêrô Trương Văn Thi. Một cuộc đời tràn đầy niềm hy vọng, một cuộc đời gieo cho con người niềm hy vọng. Cha Phêrô Trương Văn Thi, sinh năm 1763 tại làng Kẻ Sở, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam. Lên 11 tuổi, cậu Thi được nhận vào nhà Đức Chúa Trời để tu học. Cậu tập tành nhân đức, rèn luyện nhiệt tâm tông đồ, yêu mến thánh chức linh mục. Đến năm 43 tuổi thầy mới lãnh chức linh mục. Khi đã lãnh chức linh mục, cha Thi phục vụ giáo xứ Sông Chảy 27 năm, xứ Kẻ Sông 6 năm cho đến khi chịu tử đạo.

Cuộc đời của ngài là cuộc đời gieo hy vọng: tính tình thì hiền hòa, khôn ngoan, mực thước; đời tu thì nhân đức, hãm mình, thánh thiện, trung thành mến yêu kỷ luật… Cuộc đời tràn ngập niềm hy vọng của cha đúng như nhận định của Lev Tolstoy rằng: “Mọi người đều khẳng định, chẳng sớm thì muộn, cái chết sẽ đến với tất cả chúng ta. Chúng ta có thể chuẩn bị giường để ngủ cho ngày mai, cho mùa đông đang tới, vậy thì sao chúng ta lại không chuẩn bị cho cái chết? Cách tốt đẹp nhất để chuẩn bị cho cái chết, là sống một cuốc sống tốt đẹp. Bạn càng sống đời mình tốt hơn, bạn càng ít sợ chết hơn. Một vị thánh không sợ chết một chút nào.”[2] Sức khỏe yếu, nhưng cha Thi không sợ chết, cha càng yêu mến và hy vọng thì cha càng ăn chay hãm mình; giảng dạy đạo Chúa và liên lạc với các đạo trưởng là bị liên lụy, bị bắt và bị xử án. Tuy vậy, cha Thi vẫn trung thành bền tâm phục vụ trong hy vọng.

Ngày 10/10/1839, khi cha Dũng Lạc ở làng kế bên tìm đến với cha Thi để xưng tội, viên lý trưởng hay tin, đưa người đến bắt cả hai linh mục. Hôm sau, quan cho điệu hai cha ra công đường và bắt đạp lên Thánh Giá. Cha Thi cung kính quỳ xuống, nghiêm trang hôn kính Thánh Giá. Cử chỉ của cha thật đẹp và thật tuyệt vời. Ta có thể mượn lời Lev Tolstoy để gián tiếp ca ngợi ngài rằng: “Nếu bạn sợ chết, bạn nên nhớ, nỗi sợ hãi đó không nằm trong chính sự chết, mà nằm trong bạn. Trở nên một người tốt hơn, có nghĩa là, bạn sẽ sợ cái chết ít hơn. Bất luận cái gì xảy ra cho bạn, bạn sẽ luôn hạnh phúc nếu bạn được hợp nhất với Thiên Chúa.”[3] Cha Thi luôn kết hiệp mật thiết với Chúa, nên đời sống của cha chứa chan niềm hy vọng. Cha không sợ hôn kính Thánh Giá trước mặt quan quyền, cái chết không làm mất niềm hy vọng tin yêu vào Chúa nơi cha.

Cuộc đời hạnh phúc và tràn trề niềm hy vọng của cha Thi đã làm cho các quan thất vọng. Không khuất phục được cha Thi bỏ đạo, hay tỏ lòng bất kính với Thiên Chúa, họ liền làm án tâu vua xin trảm quyết.

Trên đường đưa cha Thi ra pháp trường, những dòng lịch sử lại cho ta một niềm hy vọng khác đó là: khi thấy người tử tội ốm yếu bệnh tật già nua bước đi chẳng nổi, ông lảo đảo rồi ngã quỵ. Một người lính trong đoàn hành quyết đã cúi xuống cõng người tử tội Phêrô Trương Văn Thi đến nơi thụ án. Người tử tội trân quý nghĩa cử này, đã tặng đôi giày của mình cho người lính làm kỷ niệm. Hình ảnh ấy đẹp mãi trong lòng tôi. Trái tim tôi tràn đầy niềm hy vọng.

Lạy Chúa, xin cho cuộc đời con luôn đặt hy vọng nơi Chúa. Xin cho con biết sống chứng tá, để đời con là niềm hy vọng cho anh chị em sống chung quanh con và đời con luôn rao truyền về một Thiên Chúa niềm hy vọng cho muôn người. Amen

Nt. Maria Thérèse Bùi Thị Minh Thùy, O.P     


[1] ĐTC Phanxicô trong buổi tiếp kiến chung ngày 07/12/2016. Khởi đầu một loạt bài giáo lý về “Niềm hy vọng Kitô giáo.”

[2] Lev Tolstoy, “Suy niệm mỗi ngày”, 303, tr.297.

[3] Lev Tolstoy, “Suy niệm mỗi ngày”, 27, tr.48.

Add new comment

4 + 10 =