Phút Cầu Nguyện, Thứ Hai 01/04/2019

LÀM CHỦ MIỆNG LƯỠI

Kính thưa quý vị, các bạn thân mến,

Ngạn ngữ của người Anh có câu “Nếu trái tim bạn là một đóa hồng, miệng bạn sẽ thốt ra những lời ngát hương”. Lời nói biểu hiện suy nghĩ tâm tư tình cảm của con người. Những người khôn ngoan thì nói những lời khôn ngoan ý vị. Kẻ dại khờ thốt ra những lời ngờ nghệch vô duyên. Ngôn từ có thể chạm đến trái tim của con người, cũng có thể gây ra vết thương lòng. Có những lời nói gây tổn hại thanh danh cho người khác, cũng có lời nói vực dậy những số phận, nối kết mối tương giao. Vì vậy, cổ nhân ta từng khuyên dạy “Lời nói không mất tiền mua. Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”.

Ngôn sứ Isaia hết lời ca tụng Thiên Chúa đã yêu thương tạo dựng nên con người cao quý hơn các loài thụ tạo vì có ngôn ngữ để giao tiếp. “Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi. Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người” (Is 49,1b-2a). “Chúa đã ban cho tôi miệng lưỡi đã được huấn luyện, để tôi biết dùng lời nói nâng đỡ kẻ nhọc nhằn. Mỗi sáng, Người đánh thức tôi, Người thức tỉnh tai tôi, để nghe lời Người giáo huấn” (Is 50,4). Tiếc thay, loài người đã sa ngã, đã dùng lời nói để mắng nhiếc phỉ nhổ chính Đấng đã tạo tác nên con người. Vì thế, loài người đã phải chịu nhiều đau khổ và phải chết.

 Dân gian ta có câu ví “Lưỡi không xương trăm đường lắt léo. Miệng không vành méo mó lung tung”. Xem ra miệng lưỡi là nguyên nhân gây ra bao hệ lụy đáng trách và khó điều khiển. Tác giả sách Huấn Ca khuyên chúng ta phải biết phân định phải trái, phải cương quyết và tự chủ “Đừng có gió nào cũng theo, đường nào cũng bước, như một tên tội lỗi lật lọng. Hãy giữ vững xác tín của mình, và lời nói phải trước sau như một. Hãy mau mắn nghe nhưng thong thả rồi hãy trả lời” (Hc 5,9-11).

Thánh Giacôbê tông đồ có kinh nghiệm về điều này, ngài khuyên chúng ta phải kiềm chế miệng lưỡi. “Ai không vấp ngã về lời nói, ấy là người hoàn hảo, có khả năng kiềm chế toàn thân” (Gc 3,2b). Muốn làm chủ được lời nói, trước hết phải biết kiềm chế miệng lưỡi. “Cái lưỡi cũng vậy: nó là một bộ phận nhỏ bé của thân thể, mà lại huênh hoang làm được những chuyện to lớn. Cứ xem tia lửa nhỏ bé dường nào mà làm bốc cháy đám rừng to lớn biết bao! Cái lưỡi cũng là một ngọn lửa, là cả một thế giới của sự ác. Cái lưỡi có một vị trí giữa các bộ phận của thân thể chúng ta, nó làm cho toàn thân bị ô nhiễm, đốt cháy bánh xe cuộc đời, vì chính nó bị lửa hỏa ngục đốt cháy. Thật vậy, mọi loài thú vật và chim chóc, loài bò sát và cá biển, thì loài người đều có thể chế ngự được. Nhưng cái lưỡi thì không ai chế ngự được: nó là một sự dữ không bao giờ ở yên, vì nó chứa đầy nọc độc giết người” (Gc 3,5-8).

Lịch sử nhân loại cho thấy, bao nhiêu đã người chết vì miệng lưỡi gian dối điêu ngoa. Chính ngôn sứ Gioan Tẩy giả đã chết vì một lời hứa ngông cuồng của bạo chúa Hêrôđê. Ông đã hứa cho con gái bà Hêrôđia bất cứ thứ gì cô muốn, vì cô đã nhảy múa làm đẹp lòng ông và thực khách trong buổi dạ tiệc. Lời hứa của ông quả là đã trúng kế độc của người vợ lăng loàn. Bà đã xúi cô con gái xin ông cái đầu của Gioan Tẩy giả, vị ngôn sứ đã nói lên sự thật về tội lỗi xấu xa của bà với Hêrôđê (x. Mc 6,17-29).

Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con phải sống trung thực trong lời nói và việc làm, xin Chúa uốn nắn miệng lưỡi chúng con nên giống Chúa, để chúng con biết dùng lời nói ca ngợi tán dương tình thương của Chúa. Xin cho chúng con biết học nơi Chúa đức khiêm nhu tự hạ, biết nói những lời yêu thương tha thứ, để xây dựng hòa khí với mọi người. Amen.

Nt. Anh Thư     ​

Add new comment

7 + 7 =